TAILIEUCHUNG - Vẫn Còn Để Nhớ - Viên Ngọc

Nắng như chảy ra trên những con đường nhựa, những tàng cây khô héo rũ xà trên những chiếc xe phóng ào ạt qua nhau, không kịp cả nhìn nhau. Tôi ngồi nơi bàn làm việc hướng ra đường, thấy cả những khoảng không trước mặt vàng chóe một màu nắng. | Vân Còn Đê Nhớ Viên Ngọc Mùa hè. Nắng như chảy ra trên những con đường nhựa những tàng cây khô héo rũ xà trên những chiếc xe phóng ào ạt qua nhau không kịp cả nhìn nhau. Tôi ngồi nơi bàn làm việc hướng ra đường thấy cả những khoảng không trước mặt vàng chóe một màu nắng. Hè đều đặn mỗi năm lại quay về. Nhưng có biết bao điều theo ngày tháng đã vĩnh viễn ra đi. Thoáng một bóng áo đen trên chiếc xe màu nho lướt qua trong nắng lấp lóa giống hệt Khương. Trưa thật vắng và tôi lại bắt đầu ngồi nhớ. Ngày trước một ngày trong những ngày bên nhau. Những ngày tôi và Khương còn học chung trường đại học tại chức trên lộ Hai Mươi. Mùa hè cũng nắng chói chang như bây giờ. Lớp Quản Trị của Khương nghỉ hè sớm hơn lớp Anh văn của tôi nên sáng sáng tôi không còn phải ghé rủ Khương cùng đi học. Chị ghi phiếu ở bãi giữ xe phẩy tay cho tôi vô rồi cười nói Thôi quen mà. Không có cậu tôi sợ cô sẽ làm mất phiếu xe thì khổ. . Tôi cười theo nghe nao nao nhớ Khương. Vào lớp hễ đọc sai một từ tiếng Anh thì mấy chị ngồi kế lại bấm tôi Quản trị nghỉ hè sớm chi cho Anh văn khổ vậy không biết. Phải kiện Ban giám hiệu mới được. . Rồi một buổi trưa tan học Hôm đó môn Listening mà tôi chỉ toàn ngồi nhớ tôi thấy anh lên trường đón mồ hôi đầy mặt và đầy cả áo. Cả lớp tôi ai cũng tủm tỉm cười. Trên đường về tôi thấy tay Khương đầy vết xước. Tôi hốt hoảng hỏi. Khương kéo ống quần Jean những vết máu còn nguyên. Tôi hỏi giọng ngấn nước Sao vậy anh - Anh qua đường gấp quá đụng phải chiếc xe lôi ngược chiều . Tôi dằn dỗi Thụy dặn chạy chậm mà không nhớ. Ra đường phóng xe vậy hoài. . Khương nhìn tôi - Anh sợ lên trễ Thụy đã về rồi . Tôi nhấm nhẳn Bị vậy không về nhà còn ráng lên đón Thụy làm chi . Khương cười nói vì nhớ tôi. Tôi lặng im nghe hạnh phúc nhảy nhót trong tim nghe nắng hạ nồng nàn trên má. Chiều đó tôi ghé tiệm thuốc tây ấp úng hỏi mua thuốc bị đụng xe. Ở đó ai cũng cười hỏi tôi mua cho ai vết thương ở đâu nặng hay nhẹ bao nhiêu tuổi uống. Tôi thì thật thà nói mua cho con trai uống bị chảy máu ở

Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.