Trong tùy bút Người lái đò Sông Đà, đúng là Nguyễn Tuân đã sáng tạo được những câu văn đầy hình ảnh và nhịp điệu với những so sánh, liên tưởng rất táo bạo, bất ngờ. Dưới đây chỉ là một vài ví dụ:
- "Con sông Đà tuôn dài như một áng tóc trữ tình, đầu tóc, chân tóc ẩn hiện trong mây trời Tây Bắc bung nở hoa ban hoa gạo tháng hai và cuồn cuộn mù khói núi Mèo đốt nương xuân".
- "Bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử. Bờ sông hồn nhiên như nỗi niềm cổ tích tuổi xưa".