Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
1. Người đàn bà choãi hai chân ra sau, nhúi đầu xuống, tay trái vẫn ôm chặt đứa con nhỏ giữ cho mũi mồm nó vẫn trồi trên mặt nước, tay phải khoát một nửa vòng tròn, rướn tới Cùng lúc với nhịp lấy đà theo để bơi tiếp, chân chị bỗng chạm phải đất. Chị mừng rỡ kêu "ôi" một tiếng khẽ, đạp dấn chân kia xuống, đứng thẳng người dậy, lội Nước ngang cổ, ngang ngực rồi ngang lưng quần . | Lễ hội ăn mày II ATI Hông Nhu 1. Người đàn bà choãi hai chân ra sau nhúi đầu xuống tay trái vẫn ôm chặt đứa con nhỏ giữ cho mũi mồm nó vẫn trồi trên mặt nước tay phải khoát một nửa vòng tròn rướn tới. Cùng lúc với nhịp lấy đà theo để bơi tiếp chân chị bỗng chạm phải đất. Chị mừng rỡ kêu ôi một tiếng khẽ đạp dấn chân kia xuống đứng thẳng người dậy lội. Nước ngang cổ ngang ngực rồi ngang lưng quần. Thế là thoát là đã sắp vào bờ cái bờ mà gần suốt đêm chị vừa mong đợi lại vừa lo lắng không biết sẽ phải làm gì khi bước cái bước đầu tiên lên đó. Chị vỗ vỗ bàn tay ướt nhèm vào má đứa con gái nhỏ cô bé lắc lắc đầu ngọ ngoạy cổ làm nước trên người văng ra hai bên thành những tia mát lạnh bắn vào lườn lưng bên trái chị. Chị mỉm cười lẩm bẩm Rõ là con nhà đầm phá . Vậy là hai mẹ con chị đã hơn một nửa đêm dầm mình trong nước. Chị thì không nói làm gì đã bao năm sống trên mặt phá bao la chị có thể lặn cả ngày dưới đáy đầm cũng như ở trên cạn chỉ ngại đứa con nhỏ mang theo. Khi quyết định bỏ trốn vào bờ rời bỏ vĩnh viễn vạn thuyền chị đã tính để con gái nhỏ ở lại. Song nó còn bú lại có đứa con trai đầu lên năm ở lại với cha nói rồi. Nó sẽ lớn lên sẽ thành một chàng trai đầm phá giỏi giang để tiếp nối cái nghề vạn chài truyền thống của cha ông nó. Đó là của quý nhất chị đã để lại cho chồng trả cái tình nghĩa vợ chồng ăn ở với nhau lâu nay mặc dầu cái tình nghĩa đó lúc đầu chỉ là sự ép buộc. Thôi tôi đành phụ anh chắc anh cũng hiểu cho tôi tôi còn cha mẹ quê hương làng xóm nơi chôn nhau cắt rốn đã bao năm rồi tôi chẳng biết ai còn ai mất Cuộc đời tôi không phải là cuộc đời trên đầm phá xa lạ hãi hùng này. Lạy Trời lạy Phật lạy ông Hà Bá lạy bà Thủy Vương phù hộ cho vạn thuyền anh phù hộ cho anh chóng lấy được vợ khác. Chị vụt nhớ lại hoàn cảnh của mình. Đã lâu lắm rồi chị gần như quên lãng giờ đây hiện về mồn một trong đầu. Ngày đó một buổi chiều tối sau bao ngày lang thang kiếm ăn cha mẹ chị dắt chị vào nghỉ ở cái lều tranh góc chợ bên đường. Bấy giờ là năm đói kém làng quê chị