Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Trong một lần tình cờ ở siêu thị, cô và M va phải nhau. Họ nhặt nhầm điện thoại của đối phương. Đến tối, sau một vài tin nhắn "giúp-điệnthoại-quay-về-với-chủ-cũ", thế là trở thành bạn. Cuộc sống luôn có những sắp đặt rất thú vị. | Trời không tắt nắng Tác giả Lê Đức Bình. ID Zing dbinhle08 M kém cô một tuổi. Trong một lần tình cờ ở siêu thị cô và M va phải nhau. Họ nhặt nhầm điện thoại của đối phương. Đến tối sau một vài tin nhắn giúp-điện-thoại-quay-về-với-chủ-cũ thế là trở thành bạn. Cuộc sống luôn có những sắp đặt rất thú vị. Cuộc sống luôn có những cú va đập. Và cuộc sống luôn chứa đựng những điều tình cờ. Lắm lúc nghĩ về chuyện ấy cô lại thấy buồn cười. Cô cảm thấy M là một chàng trai tốt và họ nói chuyện khá hợp nhau. Cô cảm thấy rất thích thú. Không phải vì vẻ ngoài cá tính của cậu ấy mà vì những câu chuyện họ nói với nhau tất cả đề rất gần gũi. Về cô về M về những nơi mà cậu ấy đã đến qua những chuyến đi phượt rất mạo hiểm. Đơn giản một điều Cô thích nghe M kể chuyện. Vậy thôi Gia đình M sang Pháp khi cậu ấy học hết cấp III. M bảo cậu ấy không thích sự gò bó và rất yêu tự do. Rất yêu mùa đông nước Pháp nhưng lại chán ngán những ngày ngồi bó gối trong phòng lúc trời tháng Mười Hai tuyết rơi dày đặc. Vậy là M về lại Việt Nam đã hơn một năm. Cô tìm thấy đâu đó là một sự đồng điệu trong sở thích của bọn họ không thích những ranh giới chật chội yêu điên dại cái lạnh xám tái của Paris và yêu luôn cả mùa đông luôn đầy nắng của Sài Gòn quái gở này. Cô và anh là bạn với nhau từ thời còn ngồi chung giảng đường Đại Học. Học chung bốn năm. Họ khá thân. Sự thân thiết gần như một thói quen. Chia sẻ như một thói quen. Đi chơi với nhau như một thói quen. Và yêu nhau như một thói quen khi nào không biết. Là thói quen ghi nhớ ngày kỷ niệm yêu nhau là thói quen tặng hoa cho nhau ngày sinh nhật ngày lễ Tình nhân là thói quen anh gọi điện chúc cô ngủ ngon mỗi tối. Anh thích mùa thu. Có lẽ sự thích ấy khiến nụ cười của anh cũng lãng đãng đúng chất như mùa thu Hà Nội. Rất đẹp và nhẹ nhàng. Vào một ngày nắng. Tháng Mười. Anh bảo anh phải về Hà Nội vì sức khoẻ mẹ anh ngày càng không tốt và phải lo lắng việc kinh doanh của gia đình. Anh hỏi cô có muốn theo anh về Hà Nội không Cô không thích sự ràng buộc quá .