Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Lòng khao khát được thấy ánh sáng của con người là mấu chốt cuộc khủng hoảng tinh thần trong phát triển của nhân vật chính câu chuyện "Người nhạc sĩ mù" và cách giải quyết nó. Mời các bạn cùng theo dõi diễn biến câu chuyện qua phần 2 cuốn sách. | V.Korolenko Người nhạc sĩ mù Chương 4 I Có những người sinh ra hình như để chịu đựng những hy sinh thầm lặng những hy sinh cần thiết cho một tình yêu đầy âu sầu và lo lắng. Có những người lấy những lo lắng băn khoăn do đau khổ của người thân làm không khí sống riêng của mình coi nó là một cái gì cần thiết như xương máu. Tạo hóa đã phú trước cho họ cái nết bình tĩnh nếu không họ không sao chịu được những hy sinh hàng ngày ấy. Tạo hóa lo xa đã làm dịu bớt những ham muốn những hiếu thắng riêng của những con người đó đã đem tất cả tinh thần chịu đựng hy sinh một cách thầm lặng phục theo cái nét chủ yếu của họ. Đôi khi coi họ có ấn tượng như những con người quá lạnh lùng quá khôn ngoan không có tình cảm. Nghe những tiếng kêu gọi làm rối lòng của thế giới này họ làm ngơ cứ bình tĩnh đi trên con đường khắc khổ của bổn phận như thể đi trên con đường hạnh phúc tột bậc vậy. Họ hình như cũng lạnh lùng và hùng vĩ như những đỉnh núi phủ tuyết. Những lo lắng tầm thường ở thế gian này không bén mảng đến gần họ được. Những 44 chuyện chạo bậy những lời vu cáo không sao làm nhơ được áo quần trắng tinh của họ cũng như bộ lông trắng như tuyết của chim thiên nga không bùn nào vấy bẩn được. Cô bé bạn thân của Pie có đầy đủ những nét riêng của kiểu người như vậy những nét quý hóa mà cuộc sống và giáo dục họa hoằn mới đào tạo nên được. Cũng như tài năng hoặc thiên tài đức tính chịu đựng hy sinh này cũng là vật đặc hữu riêng của những con người chọn lọc và nó biểu lộ ra rất sớm. Bà mẹ em bé mù biết rất rõ hạnh phúc dành cho con bà nằm trong mối tình bè bạn giữa đôi trẻ này. Cậu Mácxim cũng hiểu vậy. Cậu tưởng thế là giờ đây đứa học trò của cậu đã có tất cả những cái mà đến nay nó vẫn thiếu và từ nay việc học hành của Pie sẽ tiến đều đặn êm ả không có gì đến quấy rối được nữa. II Trong mấy năm đầu Pie còn thơ ấu cậu Mácxim nghĩ chỉ có một mình cậu cai quản mặt phát triển tinh thần của em hay ít ra nếu sự phát triển tinh thần ấy không chịu ảnh hưởng trực tiếp của cậu thì cũng sẽ không có một