Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Cô ôm chầm lấy anh không nghĩ ngợi, cô sợ là anh sẽ biến mất trước mặt cô một lần nữa. Đây thật sự không phải là mơ. -Wow đẹp thật! Đó là câu nói duy nhất cô có thể thốt lên lúc này. Veronica không ngờ rằng con đường bình dị kia lại mở ra một “bức tranh” thiên nhiên đẹp như vậy, từng nét vẽ tinh tế và rực rỡ một cách quyến rũ. Đó là một cánh đồng hoa thủy tiên trắng tinh khiết được màu xanh của lá ưu ái dâng tặng cho bầu trời bất tận. | Để quá khứ ngủ quên - Kì 3 p 9 ỹ 9 ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ ỹ 9 9 Cô ôm chầm lấy anh không nghĩ ngợi cô sợ là anh sẽ biến mất trước mặt cô một lần nữa. Đây thật sự không phải là mơ. -Wow_ đẹp thật Đó là câu nói duy nhất cô có thể thốt lên lúc này. Veronica không ngờ rằng con đường bình dị kia lại mở ra một bức tranh thiên nhiên đẹp như vậy từng nét vẽ tinh tế và rực rỡ một cách quyến rũ. Đó là một cánh đồng hoa thủy tiên trắng tinh khiết được màu xanh của lá ưu ái dâng tặng cho bầu trời bất tận kia những làn gió hiền hòa cứ nhè nhẹ đưa các nàng tiên nhảy múa một cách điêu luyện. Nhưng đó vẫn chưa là cái chính để làm nên cái tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo đang hiện hữu trước mắt cô. Những tia nắng ngọt ngào êm diệu như cố tình làm bừng lên sự rạng ngời trong sáng của cánh đồng hoa hàng trăm cánh bướm với hàng trăm màu sắc tuyệt đẹp cứ lượn lờ đầm thắm để chiêm ngưỡng màn trình diễn tuyệt vời của thiên nhiên. Bước đi chậm rãi theo sự chuyển động nhẹ nhàng của cảnh vật chẳng mấy chốc thân người bé nhỏ của cô đã được che chở bởi những nàng tiên mỏng manh kia. Trông cô lúc này hệt như một nàng công chúa kiêu sa nổi bật và tinh khôi đến mê lòng người. Ngước mặt nhìn lên bầu trời xanh ngút ngàn đôi mắt cô long lanh như những hạt pha lê trong suốt cô vươn mình tận hưởng sự nâng niu của gió và hương thơm ngào ngạt của loài hoa thủy tiên. Không hiểu sao tâm hồn cô lúc này nhẹ nhàng và bay bổng đến lạ. Cái cảm giác nặng trĩu tuyệt vọng kia đã theo gió bay đi nơi nào rồi. Và lúc này điều cô muốn làm nhất chính là thôi lên khúc nhạc Thinking of you quen thuộc không gian như cũng đang chuyển động theo điệu nhạc của cô. Không hiểu sao vẫn bản nhạc đó vẫn tâm trạng đó nhưng cô không còn thấy lòng mình chua xót nữa có lẽ vì cô đã quá đau rồi và cô biết mình không thể nào quên anh được. Nghĩ đến đây nước mắt cô trực trào. Veronica lúc này thật bé nhỏ và đáng thương cô như một con mèo nhỏ bị ai đó bỏ rơi giữa cánh đồng hoa. Khúc nhạc du dương vang lên không còn được trọn vẹn. Cô khóc khóc .