Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Chương 4 Thế là chị tôi đi lấy chồng. Lấy chồng ở cái tuổi còn thơ, chưa biết tình yêu là gì. Chưa biết ngoài gia đình, cuộc đời xoay dần ra sao. Hơn 40 năm sau hỏi, chị bảo Thì ai mà biết gì, bố mẹ bảo lấy, bắt lấy thì phải lấy, thế thôi Tại sao lại thế? Tại sao lại có một tâm hồn, một con người đơn giản như thế? Chị vẫn cứ cười xem như chẳng có gì là quan trọng. Mà cũng phải thôi, các con chị đã lớn. Chị không còn trẻ. Không, 27. | Chương 4 Thế là chị tôi đi lấy chồng. Lấy chồng ở cái tuổi còn thơ chưa biết tình yêu là gì. Chưa biết ngoài gia đình cuộc đời xoay dần ra sao. Hơn 40 năm sau hỏi chị bảo. Thì ai mà biết gì bố mẹ bảo lấy bắt lấy thì phải lấy thế thôi. Tại sao lại thế Tại sao lại có một tâm hồn một con người đơn giản như thế Chị vẫn cứ cười xem như chẳng có gì là quan trọng. Mà cũng phải thôi các con chị đã lớn. Chị không còn trẻ. Không 27 năm trước chị còn trẻ mà dường như không bao giờ chị nghĩ đến cả chuyện. làm lại bởi một lẽ đơn giản chị không biết yêu nên chị sống với các con và bây giờ là các cháu. Tưởng chị là người không may hoá ra chính chúng tôi mới là những đứa không may. Nhìn chị bây giờ tôi tự hỏi. phải chăng ngoài cái không biết yêu hình như chị cũng không bíêt đau khổ là gì. Ngày xưa chị Yến chỉ có độ hai ba người bạn cùng xóm giờ chị có nhiều bạn chị ăn hụi cùng nhóm bạn già nay đi Thái Lan mai đi Hà Nội chơi Chùa Hương vịnh Hạ Long. Chị có thể đi bất cứ nơi nào chị muốn không cần xin phép ai. Chị luôn vui cười như trẻ thơ không hề biết lo âu. Tôi về chị đeo theo tôi quên cả con dâu vừa sanh đến nỗi tôi phải nhắc để chị nhớ là chị vừa có thêm một đứa cháu nội. Chị theo tôi có những hôm tôi ngồi cả ngày với ông TCS chẳng nói năn gì mà có nói chuyện chúng tôi chị đâu có hiểu nhưng chị vẫn đi theo không hề phàn nàn kêu ca mệt mỏi. . Sau khi em đi rồi chị đi bán chợ trời cái gì bán được là bán. Lão ấy bỏ chị và mấy đứa con bơ vơ. Rồi mất nhà mấy mẹ con lăn lóc nay ngủ nhờ chỗ này mai nhờ chỗ khác. Mẹ thì khó tính ở không được lại xách con đi. Một hôm chị gặp một ông thầy - tôi quên không hỏi chị là Thầy nào Công giáo hay Phật giáo - lan man kể lể tâm sự khổ sở của 6 mẹ con bất ngờ ông Thầy nói. tưởng ai chứ chị là chị của cô Khánh Ly ngày trước cô ấy thường hát giúp chúng tôi để gây quỹ nuôi các trẻ mồ côi tàn tật thôi thì bây giờ tôi để lại cho chị mảnh đất và căn nhà này chị trả góp cho tôi tới bao giờ hết thì thôi. Miếng đất khá rộng và căn nhà thì gần như đổ nát trị