Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Vết sẹo cánh thiên thần Chương 8 Tôi lẳng lặng quay lại bàn bóng mini. Eliot đang khom mình trên bàn, khuôn mặt đầy háo thắng. Vee đang rú lên cười, còn Jules vẫn mất tích. Vee ngẩng lên. “Thế nào? Hắn đã nói gì với cậu vậy?” “Chẳng có gì cả. Mình đã bảo hắn đừng có làm phiền bọn mình. Hắn bỏ đi rồi.” Giọng tôi nghe đều đều. “Trông hắn chẳng có vẻ gì tức giận khi bỏ đi cả,” Eliot nói. “Dù cậu đã nói gì, chắc hẳn nó đã có hiệu quả.” “Chán nhỉ,” Vee nói | A TAj 1 jl Z J 1 Ă Vêt sẹo cánh thiên thần Chương 8 Tôi lẳng lặng quay lại bàn bóng mini. Eliot đang khom mình trên bàn khuôn mặt đầy háo thắng. Vee đang rú lên cười còn Jules vẫn mất tích. Vee ngẩng lên. Thê nào Hắn đã nói gì với cậu vậy Chẳng có gì cả. Mình đã bảo hắn đừng có làm phiền bọn mình. Hắn bỏ đi rồi. Giọng tôi nghe đều đều. Trông hắn chẳng có vẻ gì tức giận khi bỏ đi cả Eliot nói. Dù cậu đã nói gì chắc hẳn nó đã có hiệu quả. Chán nhỉ Vee nói. Mình đang đợi thứ gì đó hay ho cơ. Các cậu sẵn sàng chơi chưa Eliot hỏi. Mình đang thèm một cái Pizza chiên lợi phẩm đây. Ừ nêu Jules quay lại Vee nói. Hay là cậu ấy không thích bọn mình nhỉ Cậu ấy cứ biên mất. Mình bắt đầu nghĩ rằng đó là một tín hiệu ngầm. Cậu đùa đấy à Jules thích các cậu mà Eliot có vẻ nhiệt tình quá mức. Cậu ấy chỉ hơi chậm hòa đồng với người lạ thôi. Mình sẽ tìm cậu ấy. Đừng đi đâu nhé. Ngay khi chỉ còn lại Vee và tôi tôi nói Cậu biêt rằng mình sẽ giêt cậu chứ Vee giơ tay lên và lùi lại một bước Mình đang giúp cậu đấy. Eliot đang phát điên lên vì cậu. Sau khi cậu đi mình đã bảo với cậu ta rằng cậu có ừm mười anh chàng gọi điện mỗi tối. Giá mà cậu thấy mặt Eliot lúc đó. Ghen thấy rõ Tôi rên rỉ. Đó là quy luật cung cầu Vee nói. Ai nghĩ môn kinh tế lại hữu dụng vậy chứ Tôi vỗ vỗ tay lên trán. Mình cần thứ gì đó. Cậu cần Eliot. Không mình cần đường. Thật nhiều. Mình cần kẹo bông. Thứ tôi cần là một cục tẩy thật to để xóa bỏ mọi dấu vết của Patch ra khỏi cuộc sống của mình. Đặc biệt là cái trò nói chuyện qua ý nghĩ kia. Tôi rùng mình. Sao cậu ta làm được thế Và tại sao lại là tôi Trừ phi. tôi chỉ tưởng tượng ra nó. Giống như tôi đã tưởng tượng ra mình đâm chiếc Neon vào kẻ trùm mặt nạ. Mình cũng muốn ăn thứ gì đó ngọt ngọt Vee nói. Mình đã thấy một người bán rong gần cổng công viên. Mình sẽ ở đây đợi Jules và Eliot còn cậu đi mua kẹo bông nhé. Tôi quay ra cổng nhưng khi tìm thấy người bán kẹo bông tôi lại bị thu hút bởi một cảnh tượng xa xa cuối lối đi bộ. Trò Archangel nổi bật trên cao qua những