Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH CHƯƠNG 4 : TRIỆU HOÁN THUẬT THẦN KỲ Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Hoa Nạp Đức ngẩng đầu nhìn Tử Long cười cười, trong ánh mắt toát ra sự buồn bã khó thể nói rõ, Tử Long chỉ cảm thấy thân thể Hoa Nạp Đức trầm xuống, cúi đầu nhìn lại, A Đức đã hôn mê đi, Tử Long vội dùng thần thức điều tra, không có vấn đề gì lớn, lúc này mới thở nhẹ một hơi. Hắn vội. | ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả Ân Nặc Trần Hiêu QUYỂN 2 KHÔNG GIAN CHI THÀNH CHƯƠNG 4 TRIỆU HOÁN THUẬT THẦN KỲ Người dịch Cô Long Nguồn Kiếm Giới Hoa Nạp Đức ngẩng đầu nhìn Tử Long cười cười trong ánh mắt toát ra sự buồn bã khó thể nói rõ Tử Long chỉ cảm thấy thân thể Hoa Nạp Đức trầm xuống cúi đầu nhìn lại A Đức đã hôn mê đi Tử Long vội dùng thần thức điều tra không có vấn đề gì lớn lúc này mới thở nhẹ một hơi. Hắn vội vã nhìn về phía Ngả Tuyết mà Ngả Tuyết cũng vừa tỉnh táo lại trong cảnh tượng quỷ dị đi tới bên cạnh Hoa Nạp Đức chuẩn bị sử dụng thuật trị liệu. Nhưng đúng lúc này thạch thất thật lớn bắt đầu run lên mặt tường ngay trước mặt ba người chậm rãi ly khai mặt đất hướng về phía trước thăng lên tùy theo mà đến chính là một cỗ khí thế cường đại đem ba người bao phủ loại khí thế này như mãnh hổ nuốt núi như liệp ưng chụp mồi hung mãnh như vậy làm cho nhất thời cảm giác như có ngọn núi nhỏ đang chậm rãi đè xuống làm cho không thở nổi. Tử Long đem thần thức phóng ra ngoài song song bao trùm Ngả Tuyết và Hoa Nạp Đức nhất thời toàn thân ba người hoãn lại dễ dàng không ít. Theo toàn bộ mặt tường bay lên đến đỉnh toàn bộ diện tích thạch thất lập tức mở rộng gấp đôi ở trước mặt bọn họ hiện tại vẫn là trang trí đơn giản như trước chỉ là ở đầu thạch thất một tòa đài cao đặt một chiếc ghế đá một người vững vàng ngồi ở bên trên. Tử Long và Ngả Tuyết cùng sửng sốt bên trên không ngờ chỉ là một nữ lang nhìn qua chỉ chừng hai mươi tuổi toàn thân mặc y phục màu lam thân thể kiều diễm động lòng người dung mạo cũng không hề kém với Ngả Tuyết chỉ là trên gương mặt nàng vẫn mang theo tia mỉm cười đó là một loại tươi cười làm cho người ta vĩnh viễn khó quên như dương quang mùa xuân ấm áp như gió nhẹ phất qua khuôn mặt. Ánh mắt của nàng đảo qua Tử Long Hoa Nạp Đức khi nàng nhìn thấy Ngả Tuyết đã có một tia linh quang hiện lên như nhìn thấy con mồi nhìn Ngả Tuyết từ trên xuống dưới vẻ cười trên mặt càng thêm nồng đậm. Hoan nghênh các ngươi ta là Tư Cách Lặc Nhĩ nữ lang mỹ lệ nói cho .